Lịch sử Al-Salt

Thị trấn không được biết đến cho đến khi có những người định cư tại đây, nhưng người ta tin rằng nó được xây dựng bởi quân đội Macedonia dưới thời Hoàng đế Alexandros Đại đế. Thị trấn được biết đến với tên gọi Saltus dưới thời kỳ Đế quốc Đông La Mã và là một giáo phận Công giáo. Vào thời điểm này, thị trấn được coi là khu định cư chính ở bờ Đông sông Jordan. Khu định cư sau đó đã bị hủy hoại bởi vó ngựa của người Mông Cổ và sau đó được xây dựng lại trong suốt thời kỳ vương triều Mamluk, dưới thời trị vì của Sultan Baybars I (1260-1277) và trở thành thủ đô của khu vực một lần nữa trong thời kỳ Đế quốc Ottoman. Vào đầu những năm 1830, Salt một lần nữa lại bị tấn công.

Thời kỳ hoàng kim của thị trấn là vào cuối thế kỷ 19, khi các thương gia từ Nablus đến đây để mở rộng mạng lưới kinh doanh của họ về phía Đông qua sông Jordan. Do sự xuất hiện của những người mới đến, giai đoạn này đã chứng kiến ​​việc mở rộng Salt từ một ngôi làng đơn giản thành một thị trấn với nhiều tòa nhà có kiến ​​trúc tao nhã, nhiều ngôi nhà được xây dựng theo phong cách Nablusi từ đá địa phương có màu mật ong vô cùng ấn tượng. Một số lượng lớn các tòa nhà từ thời kỳ này tồn tại cho đến tận năm 2009.

Sau Thế chiến I, thị trấn là địa điểm mà Herbert Samuel, Cao ủy của Đại sứ quán Anh tại Palestine, đã chọn để thông báo rằng người Anh ủng hộ một người Hashemite Hejazi cai trị thực thể trên bờ Đông của Palestine (hiện tại là Jordan). Mong muốn này đã trở thành hiện thực vào năm 1921 khi Abdullah I trở thành Emir của bờ Đông Jordan. Salt dường như là nơi được chọn làm thủ đô của tiểu vương quốc mới vì hầu hết ngành công nghiệp và thương mại đều có mặt tại đây. Trong giai đoạn này Salt không có trường trung học. Mặc dù vậy, Abdullah đã chọn thành phố này như là thủ đô của nhà nước Ả Rập đang nổi lên của mình, nhưng sau đó đã thay đổi ý định của mình và chuyển thủ phủ tới Amman. Amman vào thời điểm đó là một thành phố nhỏ.